Chị đồng nghiệp của em ở trường cũ bên quê cũng có đứa con gái như vậy, năm nay gần bốn mươi tuổi. Chồng chị ấy mới mất nửa năm nay, hai con trai đi làm ở SG, giờ nhà chỉ có hai má con, cũng cám cảnh lắm. Chỉ lo mai mày, mẹ già rồi biết làm sao...
Hồi xưa bác ở gần nhà em, vẫn thường gặp bác. Bây giờ về trên Phú Nhuận hơi xa nên lâu em không gặp. Nhớ 40 năm trước, lúc còn đi học, mấy đứa ở quê xa vô đây trọ học, trưa hôm nào hết tiền ăn cơm qua ăn cơm ké nhà bác.
12 nhận xét:
Chị đồng nghiệp của em ở trường cũ bên quê cũng có đứa con gái như vậy, năm nay gần bốn mươi tuổi. Chồng chị ấy mới mất nửa năm nay, hai con trai đi làm ở SG, giờ nhà chỉ có hai má con, cũng cám cảnh lắm. Chỉ lo mai mày, mẹ già rồi biết làm sao...
Trông Hải đăm chiêu quá...
Chăm chú gì ấy nhỉ?
Hải với mọi người, ai cũng nhìn cháu mà xót lòng.
Ra về bịn rịn, chị ha!
Sáng giờ chưa đọc báo, thấy tờ báo ở trên bàn...
Lần đầu được các con Văn Khoa đi thăm đông như vậy, nên má cảm động lắm.
Hồi xưa bác ở gần nhà em, vẫn thường gặp bác. Bây giờ về trên Phú Nhuận hơi xa nên lâu em không gặp. Nhớ 40 năm trước, lúc còn đi học, mấy đứa ở quê xa vô đây trọ học, trưa hôm nào hết tiền ăn cơm qua ăn cơm ké nhà bác.
Cháu gái xinh quá mà ra vầy, thiệt xót...
Và thương Kim Diệp còn phải cày bừa nuôi con gái.
Bởi vậy các ba má là ba má Văn Khoa.
Ngẫm ra, mấy tụi mình thiệt là sơ xuất, chị ha!
Cứ họp mặt vui đùa không hà!
Đăng nhận xét